Trốn vé tàu và hệ luỵ

Mình từng đi Paris và chứng kiến nhiều cảnh cả nhóm người nhảy/luồn qua cổng soát vé vì không có nhân viên trực. Trong khi ở Anh thì khó hơn nhiều. Ga nào cũng có nhân viên trực. Lúc đó mình còn nghĩ sao mình mất tiền mà người ta lậu vé ầm ầm. Nên có thể hiểu vì sao cô gái dưới đây làm thế này ???????? Tội cho cô gái ấy ????

Sau nhiều lần bị từ chối khéo, cô gái tức giận xông vào phòng nhân sự của một công ty hỏi lý do. Và câu trả lời của họ đã khiến cô vô cùng xấu hổ, hối hận.

Lý lịch có vết đen

12 năm trước, có một nữ sinh vừa tốt nghiệp phổ thông trung học đã đến nước Pháp bắt đầu cuộc sống du học vừa học vừa làm.

Dần dần, cô sinh viên phát hiện ra nơi bán vé của hệ thống giao thông công cộng ở đó đều là tự phục vụ, tức là bạn muốn đi đâu thì chỉ cần mua vé ở máy bán vé tự động là được.

Bến xe và nhà ga hầu như đều theo hình thức mở, không lắp đặt cổng soát vé, cũng không có nhân viên soát vé, thậm chí đến cả việc soát ngẫu nhiên cũng vô cùng ít.

Cô đã phát hiện ra lỗ hổng trong quản lý này hay nói cách khác cách tư duy của cô đã nhận ra lỗ hổng này. Dựa vào trí thông minh của mình, sinh viên này có thể tính chính xác được rằng xác suất trốn vé mà bị phát hiện ra là 3/10.000.

Cô gái dương dương tự đắc trước phát hiện này của mình. Từ đấy về sau, cô thường xuyên trốn vé.

Thậm chí cô ấy còn tìm được một lý do khoan dung với bản thân: Mình còn là sinh viên nghèo, có thể tiết kiệm được chút nào hay chút ấy.

Và hậu quả không thể ngờ đến

4 năm sau, cô sinh viên đó vô cùng tự hào khi cầm tấm bằng xuất sắc của trường đại học danh tiếng.

Cô bắt đầu bước vào cửa lớn của một vài Tập đoàn đa quốc gia ở Paris, tràn đầy tự tin giới thiệu về bản thân.

Lúc đầu các công ty này rất nhiệt tình, tuy nhiên vài ngày sau, họ đều từ chối khéo. Thất bại hết lần này đến lần khác khiến cô gái bực tức.

Cô cho rằng nhất định là những công ty đó có khuynh hướng phân biệt chủng tộc, bài xích người nước ngoài.

Lần cuối cùng, cô xông vào phòng nhân sự của một công ty, yêu cầu trưởng phòng cho biết lý do hợp lý tại sao họ không tuyển mình. Tuy nhiên, câu trả lời của họ khiến cô vô cùng bất ngờ.

"Thưa cô, chúng tôi không hề phân biệt đối xử với cô, ngược lại, chúng tôi rất coi trọng cô. Khi cô nộp hồ sơ xin việc, chúng tôi đánh giá cao môi trường giáo dục và trình độ học vấn của cô. Nói thật, về phương diện khả năng làm việc, cô chính là người chúng tôi cần tìm."

"Vậy tại sao quý công ty không tuyển dụng nhân tài như vậy?"

"Vì chúng tôi đã kiểm tra lịch sử thẻ tín dụng của cô và phát hiện ra cô bị phạt vì tội trốn vé xe buýt 3 lần."

"Tôi không phủ nhận việc này. Nhưng vì chuyện nhỏ nhặt đó mà các anh bỏ qua một nhân tài đã nhiều lần đăng bài trên báo khoa học sao?"

"Chuyện nhỏ ư? Chúng tôi không cho rằng đây là chuyện nhỏ.

Chúng tôi đã để ý thấy rằng, lần đầu trốn vé là tuần đầu cô đến đất nước chúng tôi, nhân viên soát vé tin lời giải thích của cô vì cô nói rằng mình chưa quen với hệ thống bán vé tự phục vụ nên chỉ yêu cầu cô mua vé bổ sung. Nhưng sau đó, cô lại trốn vé 2 lần nữa."

"Khi đó trong túi của tôi không có tiền lẻ."

"Không, không, thưa cô. Chúng tôi không chấp nhận lời giải thích này của cô. Cô đang nghi ngờ chỉ số thông minh của tôi sao? Tôi tin trước khi bị phát hiện, có thể cô đã trốn vé đến vài trăm lần rồi."

"Đó cũng không thể coi là lý do được. Sao phải nghiêm túc vậy chứ? Sau này tôi sẽ sửa không được sao?"

"Không, không, thưa cô. Chuyện này chứng tỏ 2 điểm: Thứ nhất, cô không tôn trọng quy định. Cô giỏi phát hiện ra lỗ hổng trong quy định và sử dụng nó theo ý đồ xấu.

Thứ hai, cô không đáng tin cậy. Mà rất nhiều công việc ở công ty chúng tôi bắt buộc phải thực hiện dựa vào sự tín nhiệm. Nếu cô phụ trách khai thác thị trường ở khu vực nào đó, công ty trao cho cô rất nhiều quyền hành.

Để tiết kiệm chi phí, chúng tôi không thể lắp đặt máy móc giám sát phức tạp, cũng như hệ thống giao thông công cộng của chúng tôi vậy.

Thế nên chúng tôi không thể tuyển cô được. Có thể khẳng định chính xác rằng, ở đất nước này, thậm chí là ở cả liên minh Châu Âu, cô không thể tìm được công ty tuyển dụng mình."

Đến lúc này, cô gái mới như người tỉnh mộng, vô cùng xấu hổ và hối hận.

Tuy nhiên điều thật sự khiến cô ngạc nhiên là câu nói cuối cùng của vị trưởng phòng đó: "Đạo đức thường có thể bù đắp cho sự thiếu hụt trí tuệ, tuy nhiên trí tuệ vĩnh viễn không thể lấp đầy chỗ trống của đạo đức.

Người ta thường nói, đạo đức là tố chất cơ bản nhất của một con người, cũng là nhân cách của một con người. Dù ưu tú đến mấy mà nhân cách có vấn đề thì đều khiến người khác mất đi lòng tin và sự ủng hộ.

Trên phương diện công việc, hành vi mất nhân cách còn đáng sợ hơn nhiều, vì chút lợi trước mắt mà có hành vi phá hoại hệ thống chắc chắn là mồ chôn sự nghiệp của người đó.
Tintuc Online

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

You cannot copy content of this page

en_GB